第313章 修仙者的话题
“啊——!!!”
就在唐品如跟杨柳言两人说着话的时候,突然,自一边传来了一声惊呼。
两人瞬间被那声音吸引了过去。
chỉ thấy Khương Vũ Nhu đang có chút kinh hoảng lôi kéo Diệp Lương cửa phòng, có chút không biết làm sao dáng vẻ.
看她的样子,似乎在犹豫要不要出来,又在迟疑要不要缩回去。
“……”
giờ khắc này, Khương Vũ Nhu khuôn mặt trong nháy mắt trở nên đỏ bừng.
ở sau lưng nàng, Diệp Lương rất tự nhiên mở cửa phòng ra, đối với đường phẩm như cùng dương liễu lời chào hỏi một tiếng.
“唐阿姨,柳言,早啊。”
虽然他的面上看着十分的镇定,但实际上,他的心里也是慌得一匹。
但他知道,这样的事情是不可避免的,既然是不可避免的,那就不用太在意了。
只要自己不尴尬,那尴尬的就是别人了。
nghĩ tới đây, Diệp Lương không chỉ không có một điểm hốt hoảng bộ dáng, thậm chí còn có chút đắc ý giương lên khóe môi.
“你在得意个毛线啊——!!!”
nhìn xem Diệp Lương cái dạng này, đường phẩm như đều không khỏi trong lòng gào thét lên tiếng.
被人家女生的妈当场抓到,你倒是一点也不尴尬啊,考虑一下大家的心情啊——!!!
此时此刻,杨柳言的眼睛一片晶亮,仿佛在发光。
nàng con mắt chăm chú nhìn chằm chằm Khương Vũ Nhu.
thực sự không thể tin được, Khương Vũ Nhu thế mà lại từ nơi đó đi ra.
呵呵,有点儿东西啊——!!!
想到这里,杨柳言的唇角微微上扬。
“你笑个屁啊——!!!”
lúc này, Khương Vũ Nhu đang tại lúng túng đâu.
突然注意到杨柳言正在扬着唇角,她不由得在心里面咆哮出声。
你丫的看到了就看到了吧,你就不知道假装没看到吗?
你这副样子是几个意思?
故意想让我尴尬是吧?!!
她红着脸,瞪着杨柳言,仿佛在说,你不要不识好歹,一样。
在场面一阵尴尬之后,大家都没有对刚才的事情发表意见。
毕竟,看起来就知道了,姜雨柔现在似乎不是特别能接受别人开玩笑的样子。
很快,大家都从自己的房间里面出来了。
又是新的一天开始。
只是,今天的气氛,跟昨天又不一样。
昨天的紫心女帝态度相当的平常,对于她来说,跟叶良之间的关系,是水到渠成的。
hôm nay, đối với Khương Vũ Nhu tới nói, đây quả thực là một cái ngoài ý muốn.
她都不知道自己到底是怎么成功的。
明明这个家伙不喜欢自己,可是,自己却还是……
嘻嘻。
nghĩ tới đây, Khương Vũ Nhu không khỏi len lén cười một tiếng.
然后,周围的众女都听到了她的笑声,纷纷将目光向着她移了过来。
lập tức, Khương Vũ Nhu chỉ cảm thấy chính mình phảng phất cả người đều phải xã hội tính chất tử vong.
天啊,刚才自己到底在做什么——!!!
她不由得一下子又低垂着头,不敢跟大家对视了。
“噗哧——!!!”
nhìn xem Khương Vũ Nhu cái dạng này, một bên xích nguyệt nữ đế nhịn không được cười lên.
“笑什么笑?”
nói lời này, không phải Khương Vũ Nhu , mà là lá cây thiên, nàng trừng xích nguyệt nữ đế nói.
“……”
赤月女帝一点也不怕叶子芊,笑意不减的说道:
“妈,我只是想到了高兴的事情。”
“……”
她这一声妈,让得在场众人都不由得打了一阵哆嗦。
然后,大家又将目光向着叶子芊看了过去。
so với Khương Vũ Nhu , quả nhiên, lá cây thiên mới là cần có nhất các nàng quan tâm a.
“咳。”
眼见着众人都将目光向着自己投来,叶子芊有些尴尬的咳了咳。
她的目光又回视着众女,对她们问道:
“大家都看着我做什么?”
“我说,小叶子,以后我该怎么称呼你啊?!!”
此时,唐品如神色古怪的对她问道。
“这有什么好问的,我跟你各叫各的,我管你叫姐姐,你管我叫妹妹,叶良管你叫妈就行了。”
叶子芊一脸不在意的样子。
“噗——!!!”
众女都不由得一口老血喷了出来。。
赤月女帝:这话,怎么听着这么耳熟呢?!!
“夫君,今天你有什么安排?”
叶子芊也不管众人的反应,而是转头对叶良问道。
噫~
她这一声夫君喊出来,顿时,在场众女都不由得倒吸了一口冷气,打了一个寒颤。
你们两个,不觉得过分了吗?!!
“……”
Diệp Lương cũng cảm thấy rùng mình một cái.
好家伙,三百年前还不觉得,现在有这么多熟人在身边听着,真的特别尴尬啊。
不过,叶子芊让他尴尬,他怎么能让叶子芊好过呢?
所以,他也回道:
“娘子,为夫今天打算去上学。”
噫~
卧槽,鸡皮疙瘩都起来了——!!!
众女都不由得用手疯狂的擦着自己的手臂。
好尴尬啊,你们两个——!!!
真是奇怪,明明他们两人之前那种修仙者的装扮看起来非常像是神仙眷侣的一对。
可是现在他们恢复了普通人的打扮,这样秀恩爱,怎么给人一种特别的肉麻尴尬的感觉?!!
是因为自己之前对这两个人的形象已经固定了,所以才会有这种感觉吗?!!
“哦,你还要上什么学啊,那多没意思啊。”
lá cây thiên đối với Diệp Lương nói:
“以你的修为,就算是把太阳系炸了也是轻而易举的吧,上学有什么用?!”
“……”
卧槽——!!!
原本还在尴尬的众女之中,做为普通人的许盈冰,杨柳言,唐品如,姜雨柔她们都被吓到了。
炸掉太阳系?!!
这么恐怖的吗?!!!
不要用这么平常的语气说出这么恐怖的话题啊喂——!!!
虽然之前她们曾经在赤月女帝的直播里面看过修仙者的战斗场面了。
可是,普通人的眼界还是受限了。
在普通人的眼中,也只是看到两个神仙战斗的场面而已。
可是,那场面比起现在叶子芊轻描淡写的一句叶良可以轻而易举的炸掉整个太阳系,代入感还是差了。
就像是有人看到电视里面的核弹爆炸场景,觉得很精彩,但却不会害怕。
但是,若是他身边有人突然来一句,高压锅要爆了,恐怕能把他给吓得当场嘤嘤叫吧……
mà Diệp Lương , hiển nhiên là có thể làm được loại chuyện như vậy.
这如何不让她们害怕?!!
原来,修仙者之间的话题,这么吓人的吗?!!
地球也太危险了吧——!!!
哪怕是最甘于平凡的唐品如,此时此刻,也有些担心起自己的生命安全了。
如果有机会的话,她一定会想要修仙的。
这样至少,她可以在危险的时候……不用死得不明不白啊。
……