第312章 唐品如的转变
第二天早上,唐品如打着哈欠,来到了姜雨柔的房间外面。
抬手敲了敲门。
“ Vũ Nhu , nên tỉnh dậy rồi.”
昨晚她一整晚都没有睡着。
因为这两天,她遇到的事情太多了,每一件都让她感觉自己的三观被重新洗刷了一次。
修仙者,神仙,世界末日,星际大战。
这些东西,都发生在她身边的人身上了。
这是她做为一个普通人可以真正轻易接受得了的吗?
当然不能了——!!!
所以,这两天她其实并没有怎么睡得好。
每次睡到半夜,总是会惊醒过来。
猛的一想,又不知道自己是被什么东西给惊醒的。
“嗯?!”
虽然敲了门,可是里面一直没有动静,这让唐品如眉头微微的皱了皱。
她伸手向着房间门把扭了一下,将房门打开了。
然后,看到了空无一人的房间。
Khương Vũ Nhu không tại bên trong phòng của nàng.
她在哪里?!!
这一刻,唐品如神色不由得猛然一变,向着另一边叶良的房间看了过去。
不会吧?!!
这臭丫头,自己之前是怎么教她的……
不过。
vừa nghĩ tới Diệp Lương triển lộ ra năng lực, đường phẩm như lại không khỏi thở dài một hơi.
虽然她希望自己的女儿能矜持一些,但是,这种事情,果然还是要看对象的。
所谓的结婚,也不过是一个责任划分的保障而已。
nhưng, đối phương là Diệp Lương mà nói, giấy hôn thú lại có thể tại Diệp Lương trước mặt bảo vệ được Khương Vũ Nhu cái gì đồ vật gì đâu?
chân chính có thể tại Diệp Lương trước mặt bảo hộ Khương Vũ Nhu , chỉ có Diệp Lương chính mình.
所以,这个时候,她虽然有些遗憾的叹了一口气。
可是,她也没有多少意见。
dù sao, hôn nhân, đối với Diệp Lương căn bản không có bất kỳ cái gì ước thúc.
để nữ nhi của mình nhất định phải cùng Diệp Lương kết hôn loại ý nghĩ này, đường phẩm như biết, là thời điểm từ bỏ.
想到这里,她一个人来到了卫生间里面。
此时,正好有一个人从里面出来。
唐品如差点跟那人撞在一起,定睛一看,那人身着一身青春魅力的打扮,头发披散在身后,身材一等一的好,又高挑,又纤细。
正是她女儿的好朋友,杨柳言。
“唐阿姨,早啊。”
杨柳言刚从卫生间里面出来,看到唐品如,也是吓了一跳,随即,她又反应了过来,对唐品如打着招呼。
“嗯,早啊。”
唐品如微笑着点了点头:
“小言,今天打扮得这么漂亮啊。”
杨柳言笑了笑,说道:
“是我公司,说我在上次的活动里面表现特别好,让我有空之后就回公司去,有一个特别大的演唱会,想让我出席。”
“哟,这么厉害啊,那你不是要成为大明星了——!!”
闻言,唐品如也笑道:
“到时,可要通知阿姨,让阿姨为你助威啊。”
“好啊。”
杨柳言笑容不减,目光向着叶良的房间瞟了过去。
眼中闪过一些渴望之色。
哎,可惜了……
自己这两天没什么时间跟他说话啊。
人太多了。
什么大明星?
如果是以前,这还能说是自己的梦想。
nhưng là bây giờ, có một cái Diệp Lương đặt tại trước mặt, ước mơ gì cũng không sánh nổi hắn nhìn nhiều chính mình một cái.
“……”
注意到杨柳言的目光,唐品如心里面一突。
好家伙,看样子,这杨柳言对叶良肯定也有想法吧。
防火防盗防闺蜜,这话果然不是假的。
đáng tiếc, bây giờ Diệp Lương bên cạnh nhiều người như vậy, phòng người khác đều không kịp đây, cái này khuê mật cũng không có gì tốt phòng .
相较之下,如果她能跟自己的女儿一直关系好的话,以后能互相照应也好。
mặc dù Khương Vũ Nhu chỉ là một người bình thường, nhưng mà, đường phẩm như trong lòng vẫn chưa quên.
曾经有一个叫叶七玄的神仙将姜雨柔打进了自己的肚子里面,让自己生下了姜雨柔。
而且,他还提醒过自己,自己的女儿未来的前途不可限量。
所以,自己女儿总有一天,也会成为跟叶良那般,长生不老的修仙者吧。
而自己只是一个普通人,不可能永远陪着女儿的。
若是能有别人能跟自己女儿互相照顾,那也好。
想到这里,唐品如看着杨柳言的目光都带上了几分慈祥之色。
“……”
dương liễu lời ánh mắt từ Diệp Lương cửa gian phòng trở lại đường phẩm như trên thân, méo đầu một chút, vấn đạo:
“唐姨,怎么了?”
“没什么……”
唐品如摇了摇头,说道:
“tiểu ngôn, ngươi cùng Vũ Nhu cũng là chơi đùa từ nhỏ đến lớn, Vũ Nhu tính cách nàng ngây thơ tùy hứng, có cơ hội, ngươi có thể phải chiếu cố nàng thật tốt đâu, coi như a di nhờ ngươi.”
“呵呵,阿姨,你说什么呢,现在雨柔她有叶良这样一个神仙男朋友,以后是我要她照顾啊。”
杨柳言失笑一声。
说真的,现在的杨柳言真的有些害怕。
也有些羡慕。
她害怕,是因为这个别墅里面这么多人,大部分都是得到了叶良认可的人。
就算是吕夭儿,身份不过是叶良的一个奴婢,她也是一个高高在上的修仙者。
而她,只是一个普通人,还没有得到过叶良的认可。
或许,总有一天,她会从叶良的生命里面消失也说不定。
如果她自己不努力的话,那一天迟早会来的。
因为她真的只是一个普通人,而叶良身边的这些女人,也未免太过出众了。
随便出来一个,都是美到了极致的人物。
而她,做为一个普通人的优势,也不知道在哪里。
所以,她很害怕。
机会就在眼前,可是,却也可能在她不注意的时候,一下子就溜走了。
同时,她也很羡慕。
Khương Vũ Nhu lại có vận khí tốt như vậy, trực tiếp liền trở thành diệp lương bạn gái.
明明只是一个普通人,却已经凌驾于吕夭儿那样的修仙者美女之上了。
甚至,就连吕夭儿称为女帝的紫心女帝,还有那个更厉害的赤月女帝,在她面前也十分的客气。
哎,她到底有什么优势呢?
想到这里,杨柳言又不由得一阵惆怅。
低头看向自己,看不到脚的水平。
若是别人,足以傲视群芳了,但是,自己的竞争对手都太厉害了。
một cái Hứa Doanh Băng , một cái lữ thiên nhi, một cái xích nguyệt nữ đế......
个个都是人才。
“……”
就在杨柳言担心着自己的未来的时候,突然,一只手放在了她的肩膀上。
是唐品如。
在杨柳言诧异的抬起头来的时候,唐品如对她微笑道:
“không cần lo lắng, Vũ Nhu nàng mặc dù có chút ngây thơ tùy hứng, nhưng mà, nàng thật sự đem ngươi trở thành bằng hữu tốt nhất dễ nhìn đợi.”
“……”
杨柳言不由得愣了一下。
此刻,她感觉自己仿佛,听明白了姜雨柔的暗语了。
她在鼓励自己吗?!!
……