第46章 这特么怕是个歌神
“……不带一点伤,走得坦荡荡~”
此时,KTV包间里面,只听叶良正在放声高歌。
Diệp Lương giá cá nhân hữu cá tập quán tựu thị minh tri đạo tự kỷ xướng đắc bất hảo thính đãn thị khước hoàn thị nhất xướng ca tựu nhập mê
所以,众人是什么反应,他根本没注意到。
此刻,他自己已经沉浸在自己的歌声里面了。
难听怎么了?
难听就不能唱歌了?
谁规定的?!!!
我知道你们这些家伙是想对我开嘲讽,但是,你们有没有想过,我嘲讽起你们来,你们招架得住吗?
nhược thị Khương Vũ Nhu thính đáo Diệp Lương thử khắc tâm thanh khẳng định hội trực hô chiêu giá bất trụ
就你这样的闷声腹黑男,谁招架得住你的嘲讽?
chích khả tích Diệp Lương chân chính tâm thanh tha thị thính bất đáo
nhi thả cân biệt nhân bất nhất dạng Khương Vũ Nhu khả dĩ trực tiếp thính đáo tu tiên ngữ âm bao thích phóng xuất lai
tha hưởng thụ đáo trừ Diệp Lương na hoàn toàn thanh tuyến hoàn hữu âm nhạc bả khống chi ngoại hoàn hữu na chấn hám nội tâm
此时此刻,她不由得愣愣的看着叶良……
以前没有注意过的问题,现在突然一下子涌进了她的脑海之中。
Diệp Lương thị bất thị thập yêu tiên đế tiên tôn tạm thả bất đề
đãn Diệp Lương tâm lý diện na ta tưởng pháp khẳng định bất thị loạn tưởng
他表面上是一个成绩差的普通院生。
但是,他心里面除了想一些欺负自己的骚话之外,还有一些特别的东西。
比如,他是真的会泡茶。
茶艺这种东西,如果不是有名家指导,真的有可能达到他那种举轻若繁的境界吗?
还有,他脑海之中不时浮现出来的一些诗句……
似乎自己也从来没有听说过。
他脑海之中浮现出来的古文,自己也不知道是什么。
甚至,有些东西,自己根本不懂。
而现在,他又展露了他新的本事。
唱歌——!!!
毫无疑问,他唱得实在是太好了,哪怕是再怎么违心的人,也不敢说他唱不得好……
这已经不是一般人可以达到的境界了。
这是,歌神级别的境界。
歌神跟一般人不同之处在于,他有可能被人讨厌人品,或是被人诟病他不会写歌,或是他唱的歌哪句歌词不好,太俗,太艳……
但,没有任何人会说歌神唱得不好听。
Diệp Lương xướng đắc chân thái hảo thính
一开口就让人立刻进入状态。
而且……更可怕的是,他这首歌,很有可能,真的是他自己写的。
nhân vi Khương Vũ Nhu dã toán thị hỉ hoan thính ca nhân thị diện thượng giá yêu hảo thính ca tha đại khái đô thị thính quá
Nhưng Diệp Lương giá thủ ca tha căn bản một thính quá
“嘶——!!!”
那些曾经被她忽视过的问题,在这一刻都从她的脑海之中浮现了出来。
bả giá ta sự tình xuyến liên tại nhất khởi Khương Vũ Nhu thuấn gian tựu đắc đáo nhất cá đáp án
na tựu thị Diệp Lương chân ngận lệ hại
不是说他能打,而是,他真的很有本事。
如果他想唱歌的话,那,哪怕不用别人包装,光凭着声音,他也迟早有一天能声满乐坛的。
而且,以他的编歌水准,若是这样厉害的歌他随随便便就能编出来的话,以后这编曲界,他可能也将成为一方巨佬。
这跟武功还有茶艺不一样。
不管是武功还是茶艺,在现代社会都只能属于一种不必要的技能了。
但,如果是唱歌,写歌呢?
在这个娱乐至上的时代,真正的歌艺能有多吸引流量,这种事情,就算是小孩子都知道。
giá nhất khắc Khương Vũ Nhu thuấn gian minh bạch hứa đa sự tình
Diệp Lương đối tự kỷ mị lực đáo để thị tòng na lý lai
根本不是从他帅气的外表来的,也不是从他装模作样,虚情假意的关怀里面来的。
而是从他本质里面释放出来的。
难怪……难怪自己明明每天都被他气得半死,却又忍不住想听到他心里面的想法。
nhân vi Diệp Lương chưởng ác trứ viễn siêu thường nhân văn hóa thủy chuẩn
他身上散发出来的,是真正的文化魅力。
若没有这样的文化水准,他又怎么可能编得出这样的歌来?
“……”
nhất thủ ca xướng hoàn chi hậu Diệp Lương chung vu tòng vong ngã trạng thái chi trung hồi quá thần lai
他的目光扫视过全场,顿时反应了过来。
自己刚才好像又忘我了……
呃。
要是唱得好听的人,忘我,那就入歌,那叫陶醉。
就自己唱的那要命的歌声,居然在别人面前唱得忘我起来了。
毫无疑问,一定很难听,很搞笑吧。
尴尬了。
看他们的样子就知道了,说不定是经历过高强度的精神污染……
连人都失去颜色了。
所有人此刻都失神的在看着自己。
他将麦克风默默的放下了。
趁着还没有人注意到,他已经坐回了姜雨柔身边。
虽然周围都是些刚才跟自己差点打起来的人,但,他还是很真诚的承认了自己的缺点:
“咳,各位,献丑了,我知道我唱得很难听,你们有什么话,随便说,我不会生气的。”
【今天我叶七玄歌尊在此,我看谁敢说我唱得不好听——!】
Diệp Lương ngữ âm bao biệt nháo na phạ thị diện đối địch nhân ngã môn dã ứng cai tại tự kỷ lộ xuất khuyết điểm thì hậu thản nhiên thừa nhận
只有你承认缺点的速度比他们快,他们才不知道该如何嘲讽。
修仙语音包:……
Khương Vũ Nhu ách vi thập yêu ngã cảm giác tha bất quản thị thuyết hoàn thị tưởng đô thị cực độ trang bức ni
他唱成这个样子,哪怕再不要脸的人,也不好意思说他唱得不好听了吧?
dĩ tha khán lai Diệp Lương cương tài biểu hiện xuất lai thực lực dĩ kinh hoàn hoàn toàn toàn thị ca thần thủy chuẩn
“……”
此刻,众人终于回过神来了。
dương liễu ngôn tòng Khương Vũ Nhu lánh nhất biên tương đầu hướng trứ Diệp Lương khán quá lai
她此刻的目光,简直就像是在看一个怪物一样。
Diệp Lương tại tha nhãn trung tựu thị nhất cá quái vật
一个人的歌声,怎么可能完美到这种程度。
一开口就让人进入歌境,一字一句,句句都完美的释放出了跟歌意相同的意境。
让得她都不由得陶醉在了其中。
甚至,刚才,她似乎幻想着自己骑着一匹马,闯荡江湖,快意四方的场面了。
虽然在场大部分都是富二代,该有的文化教养都有,音乐这些东西,都多多少少的学过一些。
可是,此时此刻,又有谁,还敢在叶良面前嘲讽叶良?
他们准备好的所有的话,都像是一口老啖一样,想吐吐不出来,只好强行咽了回去。
尤其是杨亭,他可是已经准备好了,要等叶良唱完之后,他再去唱,跟叶良形成一个鲜明的对比。
Để cho Diệp Lương tri đạo tha môn giá ta hữu tiền nhân hội khả bất chỉ thị cật hát ngoạn nhạc
他们还懂雪月风花。
但现在,想起自己刚才装逼的话,他只感觉自己现在尴尬得要死。
比刚才在马路上嗨车,结果当场翻了还要尴尬。
Diệp Lương giá yêu niên khinh đặc yêu phạ dĩ kinh thị ca thần cảnh giới
……
五一看书乐翻天!充100赠500VIP点券!
(活动时间:4月29日到5月3日)