第211章 军方监控,这是什么东西?
nàng ngờ tới đường phẩm như chính là Diệp Lương mẹ.
毕竟,这个混蛋师傅今天可是特地带她来见他妈的。
虽然,在场众人里面,只有眼前这个女人有可能是叶良的妈了。
毕竟,别人也介绍过了,不会猜错的。
nghĩ tới đây, Hứa Doanh Băng đối đứng tại sau cùng đường phẩm như nói:
“您就是叶阿姨吧,您好,我是许盈冰,您叫我盈冰就行了——!”
“呃……”
正要开口的唐品如不由得一愣,随即笑了出来,说道:
“我不是小良他妈,我是姜雨柔的妈,我叫唐品如,你认错人了。”
“??!!!”
nghe vậy, Hứa Doanh Băng không khỏi thần sắc biến đổi, ánh mắt hướng về sau lưng diệp lương nhìn lại.
“噗……”
Diệp Lương có chút nhịn không được ý cười, chung quanh chúng nữ đều không khỏi lộ ra nụ cười.
“呃……”
giờ khắc này, Hứa Doanh Băng lúng túng đến mặt đỏ rần.
MD,认错人了——!!!
vị này lại là Khương Vũ Nhu mẹ?
等等……
hỗn đản này sư phó, đem Khương Vũ Nhu mẹ gọi đến nơi đây làm cái gì?
他不是要带我去看他妈吗?
这么多人,都是来看他妈的,他妈在哪呢?
lúc này, Hứa Doanh Băng lại lúng túng, lại hơi nghi hoặc một chút.
Diệp Lương thật sự dự định mang cô gái nhiều như vậy đi gặp mẹ hắn sao? vẫn chỉ có tự mình một người
大家互相打了一声招呼,等着叶良安排了。
mà Diệp Lương lúc này cũng cuối cùng cảm thấy, chỗ nào không đúng......
自己好像该换个地方了。
这么多女人,要是还住在这里,多少有些过于低调了。
不过,这种事情,以后再说。
现在,还差一个了,还有一个杨柳言,叶良也是打算一起带回家的。
虽然对方未必会同意,但他现在毕竟是个元婴大能,还是有些膨胀的。
想来,他亲自去带杨柳言过来,她也不至于会拒绝才对。
“ Diệp Lương ......”
ngay tại Diệp Lương chuẩn bị hành động thời điểm, Khương Vũ Nhu đột nhiên nói với hắn:
“我已经很久没见到柳言了,我想叫她一起去玩玩,你觉得怎么样?”
“呃……”
nghe được Khương Vũ Nhu thương lượng, Diệp Lương không khỏi âm thầm buồn cười.
自己还准备说出来呢,没想到,姜雨柔居然比自己提前说出来了。
这样也好:
“那好吧,我这就去接她。”
“quá tốt rồi, cám ơn ngươi, Diệp Lương .”
Khương Vũ Nhu vui vẻ đối với Diệp Lương nói một tiếng cám ơn, âm thầm giương lên khóe môi.
Khương Vũ Nhu tiếng lòng: ha ha, thối hỗn đản, chết cặn bã nam, đừng cho là ta không biết ngươi tính toán.
你其实早就已经打定了主意,要去把杨柳言给带来了吧。
我现在主动提出来,你一定觉得,我温柔可人,又善解人意吧。
不用感谢我,我只需要你的道歉。
来把,向我道歉吧——!!!
反正只是在你心里面想想而已,又不会丢脸。
“不用谢。”
Diệp Lương cười nói.
这有什么好谢的,能多带一个美女走,自己也是求之不得呢。
更何况,自己本来也打定了主意,要去接杨柳言的。
【哟,臭女人,要不是你提醒,我都要忘了,还有杨柳言这个女人啊。
谢谢你的提醒了。
不过,我知道,你心里面到底在想什么……
你是想让我把杨柳言给带过来,好跟你组成联盟,跟别的女人一起争宠,对不对?
心机女——!】
Diệp Lương : ách...... tu tiên giọng nói bao, ngươi lại bắt đầu.
听着修仙语音包的声音,叶良不自觉的将有些愧疚的目光向着姜雨柔投了过去。
mà Khương Vũ Nhu giờ khắc này cả người đều phải tức nổ tung.
nàng mỉm cười nhìn về phía Diệp Lương , trong nội tâm lại mắng không ngừng.
Diệp Lương , ta dnmd——!!!
你TMD,不要不识好歹啊——!!!
老娘是心机女?
好家伙,你这个表里不一的男人,心机男——!!!
我再次警告你,我跟你没完,你这辈子别想好过。
“……”
两人互相看着对方。
这一幕在周围众人的眼中,自然是在深情对视了。
“呃……”
看着他们这个样子,狼姬不由得小声对吕夭儿问道:
“他们两个怎么了?”
“呃……你最好别知道……”
吕夭儿回答道。
“……又来了……至于吗?”
这两天,唐品如已经看过许多次这种情况了。
Diệp Lương cùng nữ nhi của mình quan hệ tốt, nàng cái này làm mẹ đương nhiên vẫn là rất vui vẻ .
coi như nàng đã đón nhận Diệp Lương có nhiều cái bạn gái thiết lập, nhưng dù sao nàng cái này làm mẹ, vẫn là muốn cho nữ nhi của mình không thiệt thòi.
可是——!
Diệp Lương cùng Khương Vũ Nhu hai người cũng thật sự là quá chán ngán điểm.
这两人经常这样旁若无人的对视起来,根本不考虑别人的感受啊。
“好了,你们大家再在这里等一下,我再去接一个人,等把人接来了,就可以出发了。”
Diệp Lương đối với chúng nữ nói:
“我去去就回。”
“嗯,你去吧。”
众女自然都只能点头了……
đang nói âm rơi xuống sau đó, Diệp Lương thân hình lóe lên, hóa làm một đạo quang mang, bay ra trong phòng, xông thẳng hướng đám mây.
凌空而立,站在云层之上,叶良拿出了手机,拨通了杨柳言的电话。
虽然今天很多人都在放假,但是,对于杨柳言来说,今天却是一个很重要的日子。
因为,经过好几天的努力,她的新歌天涯终于上线了,而且,在网上取得了不错的反应。
甚至,甚至,她今天还得到了一个不错的推荐。
如果没有意外的话,今天她就要一炮走红了。
大早,她就接到了某公司的来电,让她去参加一个演唱会,而且指名要让她要在那演唱会上面唱这首天涯。
几天的运作下来,终于可以收获了。
如果没有意外的话,等今天的演唱结束之后,她可以得到那个音乐平台的一个热闹新歌推荐位。
这样一来,她所想象中的音乐大火,也真的要来了。
这是理所当然的事情。
靠一首歌就卖上千万,对于她来说,并不是不可能的事情。
她一定可以火的。
到时,她就不用像现在这样,只能靠着打工,一年收入百万了。
虽然对于普通人来说,年入百万已经很了不起了。
但是,对于杨柳言来说,却还不够。
她的理想可不只是年入百万,她的真正理想,是成为一个享誉歌谭的大歌星。
赚钱,已经不是她的主要目的了。
此时她正在节目组的后台等着上台,在这里,她可以看到现场热闹的场景,可以看到,很多她的粉丝都在等着给她加油。
一个光凭着唱歌商演就能年入上百万的人,自然是有着不少粉丝支持的。
cái này cũng là dương liễu lời đối với Diệp Lương ca có lòng tin như vậy nguyên nhân.
cũng không phải tất cả mọi người lấy được Diệp Lương ca, đều có cơ hội hỏa.
因为,很有可能在你还没有火起来之前,你就已经被人跟风抢走了所有流量了。
而她杨柳言靠着早期的直播,颜值,实力加上人气,怎么可能被人跟风抢走流量?!
就在这时,有节目组的人对她提醒道:
“杨柳言,准备一下,马上就要到你上场了。”
“好的。”
杨柳言应了一声,开始做起了准备。
但,就她要关掉手机的时候,她的手机铃声响了起来。
tên người gọi đến là, Diệp Lương.
“是他?!”
当看到来电显示的那一刻,杨柳言不由得一阵暗喜。
không nghĩ tới Diệp Lương sẽ ở thời điểm này gọi điện thoại cho nàng.
她接过电话,开口说道:
“uy, Diệp Lương , có chuyện gì không?”
“是这样的。”
Diệp Lương nói:
“ta chuẩn bị mang Vũ Nhu các nàng đến ta lão gia đi chơi một chút, ngươi có đi hay không a?”
“啊?”
闻言,杨柳言不由得面上露出喜色。
去,怎么不去啊——!!!
可下一刻,她又不由得为难了起来。
“我不是不想去……只是,我现在人不在江州,我在上京,现在就算是想赶回来,也赶不回来了。”
她开口说道。
“没关系,你把你的定位发给我,我等下来接你。”
听到对方并没有拒绝,叶良也就不用客气了,直接说道。
“呃……”
闻言,杨柳言不由得一阵无语:
“我说我在上京,离江州远着呢,就算是搭飞机,也赶不回来了,你们自己去吧,祝你们玩得愉快。”
说是这么说,但是,杨柳言还是有些遗憾。
可惜了……
她倒不是真的想跟闺蜜抢男朋友,她还没有这么下贱。
phía trước cùng Khương Vũ Nhu hai người lẫn nhau miệng thúi, cũng bất quá là đang mở trò đùa mà thôi.
nhưng mà, nàng đối với Diệp Lương thưởng thức cũng là sự thật.
nhưng mà, nếu như Khương Vũ Nhu chắc chắn không được Diệp Lương mà nói, nàng nhất định sẽ liều lĩnh bên trên .
不跟闺蜜抢男人,是她的行事准则。
但是,她做为一个女人,毕竟还是遵循的塑料姐妹情的准则。
nếu như Khương Vũ Nhu chính mình không chịu thua kém lời nói, nàng cũng sẽ không cùng khương mưa nhu khách khí.
“你就把你的位置发给我吧,放心,我很快就会来接你的。”
trong điện thoại di động, Diệp Lương cười nói.
“呃……”
杨柳言不由得暗自思索起来,这是什么套路?
chẳng lẽ, Diệp Lương kỳ thực đã sớm đi tới hội trường?
他是在跟自己开玩笑吗?!
不然的话,他怎么可能从江州赶到上京。
就算是坐飞机,你也得看看有没有安排航班吧?!
不管怎么样,都是需要大半天的。
nhưng, Diệp Lương đều nói như vậy, chỉ bằng Diệp Lương đem ca cho ân tình của nàng, nàng cũng không muốn tuyệt diệp lương hảo ý.
huống chi, nàng đối với Diệp Lương cũng chưa chắc không có một chút chờ mong.
“好吧,我把位置发给你。”
mặc dù không tin Diệp Lương thật có thể tới đón nàng, nhưng dương liễu lời vẫn là đem vị trí của mình phát cho diệp lương .
“那,我就等你来喽。”
把位置发了之后,她又补充了这样一句。
还加了一个调皮的表情。
“不会让你失望的。”
Diệp Lương cũng trả lời một câu.
nhìn thấy Diệp Lương hồi phục, dương liễu lời không khỏi trong nội tâm cảm thấy một phần vui sướng.
她知道,这不是错觉,叶良对她应该是有好感的。
đáng tiếc, chỉ bằng Khương Vũ Nhu đối với Diệp Lương cuốn lấy như vậy chết, mà Diệp Lương đối với Khương Vũ Nhu cũng không kém.
她恐怕只能静静的当一个备胎了。
运气甚或是好的话,机会就在眼前,运气若是不好,她跟叶良一辈子也没有什么交集了。
“ Diệp Lương thật sự sẽ đến không?”
想到这里,杨柳言又不由得有些疑惑。
Diệp Lương mang Khương Vũ Nhu đi quê quán hắn chơi, tại sao muốn kêu lên nàng?
thật là Khương Vũ Nhu đề nghị sao?
Khương Vũ Nhu thật vất vả có cơ hội cùng bạn trai cùng một chỗ một chỗ, sẽ tốt vụng như vậy, đem nàng cái này cực lớn bóng đèn mang lên?
更何况,之前她可没在姜雨柔面前掩饰自己对叶良的好感。
说得不好听点,如果不是她们两人平时也不是没开过这类玩笑,现在她跟姜雨柔早就已经撕破脸了。
Khương Vũ Nhu thế mà lại còn muốn đem nàng kêu lên?
sẽ không phải là Diệp Lương chính mình có quyết định này a?
想到这里,她不由得心跳都有些加速了起来。
只可惜,现在时间不多了,她还要上台演唱呢。
只能把手机给关了。
在杨柳言关机的时候,叶良已经得到了她的位置了。
“确实有点远……对普通人来说。”
nhìn xem hướng dẫn phương hướng, Diệp Lương cầm điện thoại di động, mỉm cười.
下一刻,他瞬间向着导航的方向飞了过去。
他的飞行速度并不快,毕竟,他也要给杨柳言一些准备时间嘛。
“叮叮叮叮——!!!!”
就在这时,一个机密的基地里面,突然响起了警报声。
“警报,警报。”
“发生什么事了?!!!”
如果有人来到这里的话,一定会大吃一惊的。
因为这个秘密基地里面,来来往往的,都是一群穿着军装的人。
这里是隶属于国家的秘密情报部门。
发出这种警报,明显是出现了什么了不得的异常数据。
一个情报人员双手操纵着键盘,很快就把那个异常数据的产生点给调了出来。
“境内有人在使用GPS导航,他的移动速度……天啊,太快了——!!!”
“这不可能——!!!”
“太快了——!!!”
“这是超高速的飞行物——!!!”
“太快了——!!!”
随着那个情报人员的工作,整个情报部门的所有人都将目光投到了这个事件上面来了。
只见大屏幕上,有一张巨大的地图,地图缩小可以看到地球的一个面,放大甚至可以清楚的看到一个人在做什么。
更可怕的是,这个画面就算是进行数百甚至上千码的移动,也依然不会出现模糊画面。
也就是说,就算是一个人飞在空中,也逃不过这个卫生的高清追踪拍摄。
这是黄炎国的卫星监控,只有军方才能使用的超高清监控。
但是,此时此刻,这个监控能力,却监控不到那个正在超高速飞行的物体。
只能在大屏幕上看到有一个代表目标的红点,以一种近乎不可能的速度正在向着一个方向飞去。
那个方向,正是临海的上京方向。
“嘶——!!!”
情报监控部门里面的所有工作人员都不由得倒吸了一口凉气。
这,这是什么东西?!!!
……