第124章 我颜清,赤月女帝
“……”
可恶的臭小子——!!!
颜清本来以为,自己都祭出了大杀器了,叶良哪怕是个太监,也该对她转心了吧。
khả một tưởng đáo thử khắc Diệp Lương giản trực cân nhất cá thạch đầu nhân nhất dạng
面上笑容不减,心里面对她的警惕同样也不低。
居然一下子就知道她想要表白了?
实在是太可恶了,还不想让我得逞?
让我知道了你的弱点,你以为我能让你逃了?!!!
想到这里,颜清也顾不得别的了,她直接一个飞扑,向着叶良的怀里扑了进来。
giá nhất khắc Diệp Lương quả đoạn tiếp trụ tha
“你这是好大,啊不,我是说,你这是做什么?!!!”
看着扑进自己怀里的颜清,叶良对她问道。
Diệp Lương đệ đệ ngã vấn nhĩ nhĩ tương tín nhất kiến chung tình mạ
chỉnh cá nhân trầm tại Diệp Lương hoài lý diện nhan thanh sĩ khởi đầu lai dụng cận tại nhãn tiền na nhất trương tuyệt mỹ kiểm đối trứ diệp lương
khí tức vi thổ tha đối Diệp Lương thuyết đạo
ngã chân hỉ hoan nhĩ Diệp Lương đệ đệ nhĩ hỉ hoan ngã mạ
“呃……”
看着眼前这个一副九尾妖狐女COS装扮的女人,叶良不由得一脸的古怪之色。
“你……喜欢我?你确定不是开玩笑的?”
“……”
nhan thanh trành trứ Diệp Lương khẩn khẩn bão trứ tha thuyết đạo
“深更半夜,我都这样了,你还要我怎么样,你才信我?”
她抬起眼眸,一对水汪汪的眼睛紧紧的盯着叶良,居然露出了楚楚可怜之色。
“我这辈子从来没有喜欢过人……可不知怎么的,看到你,我就忍不住,想要对你……”
一边说着,她的心里一边吐嘈着。
当然是因为叶子芊那个老妖婆了——!!!
如果不是叶子芊,自己根本跟叶良都不认识——!
哼。
我都已经做到这种程度了,哪怕你再警惕我,现在你也没办法了吗?
虽然心里面恨恨的,但是,此时此刻,她的面上却是一脸的可怜样。
tự hồ tại đẳng đãi trứ Diệp Lương thi xá nhất dạng
Diệp Lương nhĩ tựu bất năng cấp ngã nhất điểm ái mạ
她的双眸直勾勾的盯着叶良。
这辈子第一次对一个男人这么卑微,臭男人,你要识相啊——!
嘿——!
此刻的她,已经开始想象叶良被她感动,爱上她之后,看穿她的真面目时的样子了。
在她低头的那一刻,她不由得咧开了嘴。
“你知不知道,我已经有女朋友了。”
Diệp Lương đối nhan thanh thuyết đạo
【狐狸精,醒醒,我是已经有女朋友的人了,你勾搭不到本尊的。】
“嘁……”
颜清暗自咬了咬牙,开口说道:
“我知道……但我喜欢你……我也没办法啊,我跟别人不一样,我只要得到你的爱,我什么都无所谓的,就算你有别的女朋友,我也不在乎。”
“呃……”
这种仿佛都市修仙文女主才会说出来的脑残说辞……
真的会在现实里面被人说出来吗?
khán trứ nhãn tiền nhan thanh Diệp Lương đô hữu ta kinh ngốc
紫心女帝本来就是修仙界的人,她不介意是很正常的。
nhi Khương Vũ Nhu tha hoàn niên khinh dã thị khả dĩ lý giải
但颜清可不小了,她也能说出这种像是失了智一样的话?
【不可能,这狐狸精怎么可能是真的喜欢本尊,本尊不信。】
【呵呵,假的——!】
【一定是假的,我才不信,这世界上有这种事。】
thính trứ Diệp Lương tâm thanh nhan thanh đắc ý dương khởi thần giác
你急了,你急了——!!!
很好,一鼓作气,今天就把你拿下——!
这一刻,颜清不由得露出了一分冷笑。
Diệp Lương bất yếu quái lão nương vô tình chích quái nhĩ mụ vô nghĩa
是她派我过来的,只要你爱上了我,我的人生就自由了——!!!
想到这里,颜清又整理了一下自己的表情,抬起头来,又是一副楚楚可怜的样子。
Diệp Lương nhĩ thị bất thị giác đắc tượng ngã giá yêu đại niên kỷ nhân cư nhiên hoàn hỉ hoan nhĩ giá chủng niên kỷ nhân bất yếu kiểm
tha đối Diệp Lương vấn đạo
Diệp Lương dao đầu thuyết đạo
“没有,我觉得,你这程度没什么……我还看到有个四十多岁的男人为了一个六十多内岁的老女人结婚,要跟他老婆离婚呢……”
tha thuyết đương nhiên thị Khương Vũ Nhu phụ thân khương thế hiền
【是啊,我就嫌弃你了,老女人,你算一下啊,等我四十几岁了,你是不是六十几了?】
然而,修仙语音包却一点也不给颜清面子。
“呃……”
闻言,颜清感觉到了巨大的打击。
原来,自己的年纪已经这么大了吗?
自己这辈子又不是不打算结婚,自己是不是该认真找个对象啥的了?!!
nhiên hậu tha mục quang hướng trứ Diệp Lương khán quá lai nhãn trung tái thứ nhiên khởi đấu chí
自己想要结婚,就要先得到自由。
而想要先得到自由,就必须要先跟这个家伙过招。
没有让他爱上自己之前,自己结个毛的婚。
不要脸又怎么了?!!!
tưởng đáo giá lý tha đối Diệp Lương thuyết đạo
“那,你就不能接受我的爱吗?我真的不求什么,哪怕只是你身边的一个,我也满足了。”
“真的?”
Diệp Lương nhất kiểm cổ quái đối nhan thanh thuyết đạo
“清姐,我可跟你说好了……我不是小孩子,不是三言两语可以打发的,你真的对我喜欢到这种程度了?要是我想对你做什么,你会不会同意?”
【呕yue——!狐狸精,一身狐臭,本尊才不会对你做什么呢。】
Diệp Lương tha một hữu hồ xú a tu tiên ngữ âm bao chẩm yêu lão thị thuyết tha hồ xú
颜清:淦——!!!
老娘身上香着呢,你TM闻不到吗?居然说老娘有狐臭?
过分了啊——!!!
真是是可忍,熟不可忍。
颜清本来是不想牺牲自己的,所以,如果叶良问她,愿不愿意发生点啥,她肯定不会同意。
đãn thị hiện tại khả dĩ thính đáo Diệp Lương tâm thanh nhượng tha ngận hữu tín tâm tự bảo
sở dĩ tha đối Diệp Lương thuyết đạo
Diệp Lương tả tả hựu bất thị tiểu hài tử tự nhiên tri đạo tố nhĩ thân biên nữ nhân yếu thế nhĩ tố thập yêu nhĩ phóng tâm ba chích yếu nhĩ đồng ý dĩ hậu nhĩ tưởng tố thập yêu ngã đô đồng ý
“……”
看着自己怀中的美女,叶良不由得咽了一口口水。
他知道,造成这一切的罪魁祸首,一定是自己的魅力,太大了——!
哎,原来,一个人的魅力值太高的时候,真的什么都不用做,美女就会自己倒贴的啊。
我真是太罪恶了——!!!
为什么我的魅力这么大呢?
哦,是系统刷出来的啊,那算了……
【呕——!】
Diệp Lương nhĩ ẩu ni mã
在吐嘈了一下语音包之后,叶良又对颜清确认了起来:
“我再确认一遍,颜清姐,你真的喜欢我,要做我的女人,不介意我身边有别的女人,而且,我对你做什么都行?”
这种事情,可是一辈子的大事。
他是个修仙者,未来无量,但他可不能因为这样,就不把别人不当人啊。
该确认的事情,他肯定要确认的。
“这可是不能后悔的。”
【TMD,我都这么问了,我就不信了,你还会同意——!】
【有本事你再同意一个试试啊,颜清,呵呵。】
颜清:急了,他急了——!!!
呵呵,不能后悔?
你以为你谁啊?我现在说喜欢你,等你喜欢我的时候,我又不喜欢你了。
怎么样,来淦我啊——!
此刻,颜清心里面得意不已,但面上却一副认真的模样,开口说道:
“我绝不后悔。”
“卧槽——!”
giá nhất khắc Diệp Lương thực tại nhẫn bất trụ
之前他喝下的那一瓶蓝色精力充沛药药剂,不仅让他的修为瞬间突破到了先天境界,而且还让他有着压抑不住的精力。
原本他是急着想回去找姜雨柔的。
可是,现在颜清都跟他说到这种程度了,他还能怎么办?
冲就完事了,怕个毛啊——!!!
此刻,颜清还在得意。
Diệp Lương một tưởng đáo ba nhĩ tưởng pháp ngã tảo tựu khán xuyên
你根本不敢对我做什么的——!
nhiên nhi đương tha chú ý đáo Diệp Lương nhãn tình tại thuấn gian biến tố nhất phiến xích hồng chi sắc thì hậu tha hách ngốc
“你……你怎么了?!!!”
“没什么。”
Diệp Lương thuyết đạo
颜清惊呼道:
“可是,你的眼睛都红了——!”
“是吗?大概,是因为我火气旺吧。”
Diệp Lương mục quang trành trứ nhan thanh chi tiền khả thị nhĩ tự kỷ thuyết quá ký nhiên nhĩ bất hậu hối na ngã tựu yếu lai
“来什么?!!”
这一刻,颜清有点害怕了。
“我看你是装不懂哦,原来你还喜欢玩这个。”
Diệp Lương trạm khởi lai nhãn trung xích hồng quang mang bất thị giả na cổ quang mang trực tiếp bả nhan thanh đô cấp hách trụ
“‘这个’是指什么……”
“当然是登DUA郎了——!”
……
hỗn đản Diệp Lương hanh
thử thì Diệp Lương ốc lý diện Khương Vũ Nhu chính tại Diệp Lương cấp tha an bài phòng gian lý diện khí đắc mạo yên
她原本以为,自己好歹也是一个娇滴滴的大美女。
Diệp Lương tựu toán thị tâm lý diện tái chẩm yêu bất hỉ hoan tha tha đô chủ động đáo giá chủng trình độ tha hảo ngạt cấp điểm diện tử ba
这么大半夜的,居然直接不回来……
肯定是故意的,故意想气她,让她跟他分手,对不对?!!!
哼,以为这样,她就会分手?
thị bất thị tiểu khán tha Khương Vũ Nhu
tự tòng nhận thức Diệp Lương dĩ lai tha bị Diệp Lương khí tạc bất tri đạo đa thiếu cá phế
现在只是再炸了两个肺,完全不用在乎。
tựu bất tín Diệp Lương giá cá gia hỏa năng cố ý đóa ngã nhất vãn thượng tha hoàn năng đóa ngã nhất bối tử
giá dạng tưởng trứ Khương Vũ Nhu khí nhất hạ tử tựu tiêu đầu thượng dã bất mạo yên
也不知道什么时候,她缓缓的进入了梦乡。
今夜,她做了一个美梦。
她梦到,在不久之后,叶良终于发现他一直错怪她了,他跪在她面前,乞求她的原谅。
nhi tha khán trứ Diệp Lương na nhất phó hậu hối mạc cập dạng tử đắc ý lộ xuất tiếu dung
cáp cáp cáp cáp Diệp Lương nhượng nhĩ tại tâm lý diện khán bất khởi ngã giá yêu cửu dĩ lai nhĩ nhĩ bả ngã khí đắc giá yêu thảm tri đạo ngã hảo hoắc tưởng nhượng ngã nguyên lượng nhĩ na lý hữu giá yêu dung dịch
“哈哈哈哈哈——!!!!”
“哎呦——!!!”
đại thanh tảo Khương Vũ Nhu trực tiếp bả tự kỷ cấp tiếu đắc cổn đáo địa bản thượng trực tiếp suất xuất nhất thanh thảm khiếu
“什么鬼,是做梦啊,叶良那个家伙,一整晚没回来……”
Khương Vũ Nhu nhu nhu bị suất thống địa phương nộ khí nhất hạ tử tựu thượng lai
那个家伙,等以后再跟他慢慢算账,哼——!!!
现在他还没有发现自己的好,嫌弃自己,自己忍了。
等他发现自己的好了,自己要让他后悔莫及,跪下来求自己原谅他——!
giá dạng tưởng trứ Khương Vũ Nhu hựu nhất hạ tử khai tâm khởi lai
而此时……
“给我滚呐——!!!”
颜清的屋里面,传出了颜清的一声气极败坏的声音。
房门被人从里面打开,然后,叶良被人从里面一脚给踹了出来。
tiếp trứ hựu thị Diệp Lương y phục bị nhưng xuất lai
拿着衣服回到自己屋里面的叶良立刻又把姜雨柔给吓得尖叫。
“……”
thử khắc Diệp Lương hoàn hữu ta mộng quyển
颜清是怎么了?
明明之前是她自己同意的,怎么现在又一副像是被自己杀了亲爹的表现?!
看她的样子,似乎还有些恨自己?
真是奇了怪了——!
难道——!!!
đột nhiên Diệp Lương thần sắc nhất biến
颜清其实真的是跟自己开玩笑的?她根本不喜欢自己?
卧槽?
不会吧,这玩笑也开得太大了吧——!!!
有这么开玩笑的吗?
不会吧,不会真有人会把话说到这种程度,事情做到这种地步,结果还是假的吧?
giá nhất khắc Diệp Lương đô chấn kinh
若是这样……那,可真是……
不知道该怎么说了。
颜清的房间里面,此刻她才是一脸的欲哭无泪。
她是怎么也想不明白,事情为什么会发展成这个样子。
自己原本的打算,是让叶良爱上自己之后,就把他一脚踹开。
反正这是他妈安排的,自己不背锅。
可是,现在怎么就发展成少了一个爱了?!
为什么会这样?
自己明明想动,却根本动不了,是他的眼睛吓到自己了吗?
还是,自己的身体原本就出了问题?!!
此时此刻,趴在沙发上面的颜清满眼的不甘,满心的不解。
就在这时,颜清突然感觉到,自己的脑海之中,似乎有什么东西……
记忆,是记忆。
有一股不属于自己的记忆,一股被尘封的记忆,似乎终于缓缓的觉醒了。
下一刻,她的眼睛瞬间变得冷凛了起来。
“没想到,我赤玉女帝,居然会再现在这里,这个没有任何修士的世界。”
随着脑海之中的记忆恢复得越来越多,她的神色越来越冷漠。
她根本不是什么颜清,而是一只九尾狐。
但,却是一只被封印了修为的九尾天狐。
之前到底发生了什么,她也记不太清楚了。
她只记得,自己来到地球之后,莫名其妙的成为了颜清。
原本被封印了修为的自己永远也不可能再有机会突破那道封印的。
đãn tự kỷ tự hồ tòng Diệp Lương na lý hấp thủ đáo siêu lượng tinh khí
如果不是因为那股取之不尽的庞大精气,自己可能永远也没办法恢复了。
这么说来,自己还得谢谢叶良了。
khả thị Diệp Lương hựu thị thập yêu nhân tha chẩm yêu khả năng ủng hữu na chủng nguyên nguyên bất đoạn tinh khí
是他运气好,吃到了什么好东西?!
hoàn thị thuyết Diệp Lương căn bản bất thị phàm nhân
……