第361章 你知道你在说什么吗?
“……”
法宝,这东西只要入了品级,便是可遇而不可求的东西。
虽然法宝只有四个品级,可每一个品级之间的差距,比修仙者的品级差距还要大得多。
而越是强大的修仙者,越能够发挥出强大法宝的威力。
也就是说,如果强大的修仙者手里没有相应的法宝的话,那,他会非常的吃亏。
甚至,在遇到同等级的修士的时候,一方会因为法宝的差距被秒杀的。
对于修仙者而言,法宝的重要性不言而喻。
或许有人会觉得,修为越是强大的人,获得好法宝的可能性也就越大。
事实上却并非如此。
因为真正的好法宝都是可遇而不可求的,就算是你实力再强,也未必能炼制出像样的法宝。
实力强大的修仙者获得好法宝的方式,一般都是从实力比自己弱小的人那里夺取,或是有实力弱小的人自愿用法宝来结交强大的修士。
自己炼制出法宝的人自然不是没有,甚至还很多。
但,每一件法宝的炼制过程都是不可复制的,每一件法宝都是独一无二的。
就算是曾经炼制出过上品法宝的仙尊,也不敢保证,自己炼制出来的下一件法宝会是中品,甚至是下品。
所以,中品法宝,便已经属于在化神期就已经十分难求的东西了。
nhưng là bây giờ, Diệp Lương một cái hóa thần kỳ tu sĩ, thế mà ở trước mặt hắn nói hắn trung phẩm pháp bảo vẫn rất nhiều?
就算是他一个渡劫期修士,也只是手里面有一件上品法宝,有几件中品法宝而已。
Diệp Lương sẽ không phải là......
手里面有两三件中品法宝,就说他法宝还挺多了吧?
这也太装逼了——!!!
nghĩ tới đây, hắn đối với Diệp Lương nói:
“师父,法宝这东西,多多益善嘛,中品法宝虽然不是什么拿得出手的东西,但有总比没有好的,就像我,虽然我手里已经有十多件中品法宝了,但我还是珍惜每一次得到中品法宝的机会。”
虽然嘴上这么说,可是,柳天宗自然不会真的觉得中品法宝是什么拿不出手的东西。
他这么说,也就跟有钱人嘴里的一个亿是小目标是一个意思,都是为了装逼。
照理来说,他一个渡劫期,在一个化神期面前,实在没有必要装逼。
nhưng mà, bây giờ Diệp Lương , thật sự là để hắn khó chịu.
不过就是运气好,被他师尊看上而已,还不知道几时会死呢。
可是,他在他面前却非要装?
装给谁看呢,我一个渡劫期都还没装呢——!
hắn cùng Diệp Lương đối thoại, tự nhiên cũng làm cho phải một bên người qua đường nghe được.
“卧槽?十多件中品法宝?”
“那人谁啊,也太装逼了吧。”
“吹牛的吧,中品法宝,还十多件?”
“就是啊,我才不信,有人能拿出这么多中品法宝。”
“……”
“哼——!”
对那些路人,柳天宗可没有这么客气了。
面对他们的议论纷纷,他只是轻轻的释放出了一分气息。
顿时,一道无形的波动瞬间扩散开来,刹那之间,所有的化神修士皆感觉自己仿佛被万千利剑刺入神魂之中一般。
恐惧,在他们的内心深处漫延。
道心破裂——!!!
仅仅只是一眼,不管他们曾经是如何的天之骄子,在自己所处的世界是怎样的神圣。
但此时此刻,柳天宗的一眼,直接让他们所有人道心崩溃了。
因为,那强烈的恐惧感已经侵蚀了他们的内心。
如果他们走不过眼前这一关,那恐怕他们今后修为想要更进一步,是十分艰难了。
“嘶——!!!”
此时此刻,那些听到话而议论纷纷的路人化神都不由得倒吸了一口凉气,不敢再出一声。
再没有人敢怀疑,刚才柳天宗所说的话是真是假了。
就凭他那一眼的实力,已经让所有人都明白,他想要拿出十多件中品法宝并不难。
因为,他完全可以从七仙域的各大盟主手里去抢中品法宝了。
所以,他能拿出十多件中品法宝并不是开玩笑。
而在一眼摄服了那些人之后,柳天宗满意的收回了目光,等着看叶良的表情。
hắn tin tưởng, Diệp Lương nét mặt bây giờ nhất định rất đặc sắc.
毕竟,刚才他说的话可是让这么多人都不可置信了。
而这些人里面,修为到化神的人自然是不少的。
化神,人间之神,他们的眼界也仅止步于此了。
自己这个师父的眼界同样。
自己能拿出十多件中品法宝的事情,其实不是什么特别需要强调的事情。
但,说给他听,自己心情就十分的愉悦了。
“你说得不错。”
然而,让柳天宗郁闷的是,他这话并没有引起叶良的什么特别的表情。
ngược lại là Diệp Lương mười phần tán đồng nói:
“节约是个好习惯,我也跟你一样,虽然我已经有成千上万的中品法宝,那些法宝我也不怎么放在眼中,但我从不乱扔法宝的。”
“噗——!”
nghe được Diệp Lương mà nói, liễu thiên tông không khỏi một ngụm lão huyết phun tới.
卧槽,他还真敢说啊。
成千上万的中品法宝?
他还真以为中品法宝是批发的呢?!!
虽然他一个渡劫期的大能,搜遍整个宇宙,想要搜到这么多法宝也不是不可能。
nhưng mà, Diệp Lương bất quá là một cái nho nhỏ hóa thần kỳ mà thôi, hắn làm sao có thể nắm giữ hàng ngàn hàng vạn trung phẩm pháp bảo?
真当中品法宝是大白菜呢?!
lúc này, Khương Vũ Nhu lại có chút hiếu kỳ đối với Diệp Lương vấn đạo:
“ Diệp Lương , trung phẩm pháp bảo đối với ngươi lại không có dùng, ngươi như thế nào có nhiều như vậy trung phẩm pháp bảo?”
“没什么,闲着无聊,随便炼制的。”
Diệp Lương nói:
“总不能扔了吧?”
hắn chỉ là cùng Khương Vũ Nhu mở một trò đùa.
但此时,修仙语音包的声音再次响起。
【臭女人,本尊就不信了,本尊都这么说了,你还能忍得住——!】
Diệp Lương : ......
Khương Vũ Nhu : hừ, xú nam nhân, có gì đặc biệt hơn người, không phải liền là nhàn rỗi nhàm chán luyện chế ra hàng ngàn hàng vạn trung phẩm pháp bảo sao?
我知道你很厉害,这玩意儿吓不到我。
cho nên, Khương Vũ Nhu giả ra một mặt vẻ sùng bái mở miệng nói ra:
“oa, Diệp Lương , ngươi thật lợi hại, trung phẩm pháp bảo vật trân quý như vậy, ngươi lại có thể luyện chế hàng ngàn hàng vạn.”
“不过就是炼制了一些中品法宝而已,有什么厉害的?”
Diệp Lương nghi ngờ nói.
“呃……”
nghe vậy, Khương Vũ Nhu trợn tròn mắt.
Diệp Lương cho ta liên quan tới lăng ba tiên tôn trong trí nhớ, giống như có nói qua, có thể luyện chế trung phẩm pháp bảo cũng đã là chuyện vô cùng ghê gớm a.
自己搞错了吗?
柳天宗也傻眼了……
啥?
他说,不过就是炼制了一些中品法宝而已?
而已?
靠,他知道他自己在说什么吗?!
……
(前一章内容有点小改,建议回去看一下。)