第102章 原来他喜欢的是这种?
quải đoạn Khương Vũ Nhu điện thoại chi hậu khương thế hiền chính tại tự kỷ bạn công thất lý diện thượng ban phê trứ văn kiện
此刻,他的神情有些难看。
虽然女儿说是去杨柳言家玩,但是,他本能的感觉到有些不对劲。
恐怕,今天女儿是要去叶良那个混蛋那里。
自己的老婆不听自己的,自己的女儿也不听自己的。
na Diệp Lương hữu thập yêu hảo
除了脸好看一点,一无是处。
连对着长辈也能骂出来,丝毫不懂礼数,不懂尊辈,哼——!
你们母女二人都不听我的,那就不要怪我了。
此时的他,已经在等着升迁令下来了。
没错,他不努力了。
他傍上了一位大姐,这位大姐很有人脉。
她一直想要找一个跟他一样的对象,可惜,却迟迟没有如愿。
而且,她一直在暗示他,只要他愿意,他随时可以不用努力。
升迁什么的,不用走人脉,也不用拉关系,一句话的事情而已。
以前他一直没答应,因为对方比他大了将近二十岁。
换句话说,可以给他当妈了。
他姜世贤在这江州好歹也是一个有头有脸的人,就算要傍,也不能傍大他这么多的人物啊。
他自己可也已经是近五十的人了。
但是,现在他是真的累了,他已经很久没有升迁了。
再不升迁,都要没有机会了。
傍大人物就傍呗,有什么关系?
能少一块肉还是怎么的?
就在这时……
他的手机铃声响了起来。
“喂,世贤啊,是我,艾丽。”
“呃,王姐,你好啊。”
“世贤啊,不是说了吗?直接叫我艾丽就行了。”
对面那个声音十分慈祥的说道。
“咳,是,艾丽,有什么事吗?”
“哎呦,别装了,我看你,是不懂哦……我可是知道的,今天你老婆不回家,我们在你家里面见面吧。”
对面的声音说道。
“呃……我女儿也要回家呢。”
“怕什么,你女儿回家,更刺激……”
“呃……我……”
“你什么你,你怕个毛啊,你别以为我不知道,你是想拖到老娘死是吧?老娘还没那么容易死呢,就这么说定了。”
“呃……这,不好吧,再给我一点时间,我一定离婚,跟你结婚,你看怎么样?”
“嘁,有心没胆,不过,我就喜欢你这种有责任心的样子。”
“放心吧,我刚才意外看到,你女儿跟他男朋友去他家了,今晚说不定比你还会玩呢。”
“呃……”
听到对面的话,姜世贤不由得面色一阵难看。
可恶的小贱人。
自己平时是怎么教你的?
你果然去了他家,可恶——!!!
一时气愤之下,姜世贤感觉自己对这个家更绝望了。
老婆女儿都不听自己的,女儿又不能继承自己的事业,既然这样,那为何自己不跟艾丽算了。
反正,她也早就给自己生了一个儿子了……
“好,艾丽,今晚,你来我家吧。”
他对对面说道。
“那就说定了,世贤,我等着你,可不要让我失望哦。”
……
这两天,颜清感觉自己的事情有点不大顺利。
因为她一直都没有机会跟叶良有什么接触。
biệt thuyết thị nhượng Diệp Lương mê luyến thượng tha
再这样下去,她感觉完成任何都要遥遥无期了。
“我是不是,太保守了?”
早早的回到家中的她,躺在沙发上面,看着天花板,有些怀疑自己的人生。
这几天,她不是没有找机会想要接近叶良。
khả thị Diệp Lương mỗi thứ đô thị biểu diện thượng đối tha thập phân khách khí đãn tâm để lý khước bả tha tổn đắc liên tha mụ đô bất nhận thức
giá nhượng tha cảm giác Diệp Lương đối tha ngận hữu thiêu chiến lực
tha tịnh bất giới ý thiêu chiến Diệp Lương nhượng Diệp Lương mê luyến thượng tha hội nhượng tha ngận hữu thành tựu cảm
但,问题是——!
Diệp Lương đắc đối tha sảo vi hữu điểm động dao a
khả thị mỗi thứ tha cân Diệp Lương thuyết thoại thì hậu Diệp Lương đô bả tha đương thành thị hồ ly tinh lai cự tuyệt
这让他都有些气馁了。
这辈子没见过,这么嫌弃她的人。
直到这时,她才明白,自己并不是真正的喜欢有挑战力的东西。
她只是,喜欢有趣的东西。
一旦让她感觉做不到的事情,她还是不想做。
cai bất hội Diệp Lương khán khởi lai thị cá chính thường nam nhân thực tế thượng đối vu thân tài ngận hảo hồ ly tinh tha tịnh bất cảm hưng thú ba
tha hỉ hoan thị Khương Vũ Nhu na chủng tiểu gia bích ngọc thiên kim khí chất
若是型号不对,那她也只能放弃了。
想到这里,她突然听到了门口传来了一阵声音。
khán khởi lai thị Diệp Lương hồi lai
她的神色一阵古怪,还是再试一次吧。
tựu bất tín Diệp Lương chân đối tự kỷ nhất điểm hưng thú đô một hữu
yếu thị Diệp Lương tri đạo nhan thanh tưởng pháp phạ thị hội trực tiếp đối tha phách trứ sa phát đại thanh hảm
“谁没兴趣了,来,战上三百回合——!!!”
此时,颜清拿出了镜子,把自己打扮得十分的漂亮。
看着镜子里的自己,她微微扬起唇角,给自己打着气。
“颜清,你一定可以的——!!!”
如果这次还不行,那真的要换一个思路了。
一定是因为以前的自己穿得太多——!!!
想到这里,她来到了自己的厨房,看着锅里面已经炖好的鸡汤,她舔了舔唇角。
今天,就靠你了——!
想到这里,她端起了汤锅,倒了出来。
算了算时间,等汤冷得差不多了之后,叶良那边应该也开始在吃晚饭了。
她端起鸡汤,向着房门而来,打开了房门之后,来到叶良门前。
咚咚咚。
thử thì Diệp Lương gia lý diện xác chính tại chuẩn bị cật vãn phạn
今天家里一下子来了三个女孩子,显得有些人多手杂。
好在他这里什么都有,倒也不用担心。
当初老妈给他租房的时候,就是为了居住得舒适考虑的。
大家都坐在饭桌上,等着吃饭了,门口传来的敲门声,让得坐在离门口最近的位置的吕夭儿一愣。
她立刻很自觉的说道:
“让我去开门吧。”
说着,她转身向着门口跑了过去。
虽然她身着的是类似于古装的服饰,这种服饰表面看起来,行动似乎相当的不方便。
但是,在她穿着之下,这衣服只会上下的跳动,让她显得更加的活泼,而没有一点活动不方便之感。
来到门口,吕夭儿将房门打开。
这一刻,她与站在房间门口的颜清对视了。
“呃……”
两人都互相看着对方。
暗自赞叹。
好大——!!
不过一眼,两人都互相把对方的优势给看在了眼中。
势均力敌。
不过,我比较成熟。
不过,我比较年轻——!
这一刻,两女都露出了自信的笑容,同时,看向对方的眼中多了几分敌意。
“是清姐啊。”
Diệp Lương bản lai dã thị đả toán yếu quá lai khai môn thử khắc khán trứ trạm tại môn khẩu lưỡng cá nữ nhân tha dã bất do đắc sạ thiệt
这可真是史诗级的会面现场。
“有什么事吗?”
他开口问道。
ách Diệp Lương đệ đệ nhĩ kim thiên gia lý khách nhân hoàn chân bất thiếu ni đô thị mỹ nữ a nhĩ tiểu tử hành a
nhan thanh đối Diệp Lương tán nhất thanh chi hậu mục quang đả lượng trứ lý diện tam nữ
bất quản thị Khương Vũ Nhu hoàn thị lữ yêu nhi đô thị chân chính mỹ nữ
至于赵紫烟,虽然很报歉,但她总不能单独指出来赵紫烟不是美女吧。
所以,她一开口就全夸是美女了。
Diệp Lương thuyết đạo
“呵呵,这是我女朋友,还有几个朋友。”
【狐狸精,今天你又想过什么招啊?让本尊来会会你?】
“过你妹的招。”
颜清暗自嘀咕了一声,同时,嘴上笑道:
“是这样的,我今天特地熬了鸡汤,我看你现在还没吃的样子,就想送你一点,怎么样,不介意尝尝姐姐的手艺吧?”
“那可真是太谢谢了。”
Diệp Lương thuyết đạo
“吕夭儿,怎么还不让开,让清姐进来。”
“好的,爹。”
吕夭儿应了一声,乖乖的让开了。
“卧槽——!”
thính đáo na cá nữ sinh cư nhiên khiếu Diệp Lương đa nhan thanh soa điểm thủ đô đẩu
现在的年轻人,可真会玩。
你叫她爹,你爸爸知道吗?
【呵呵,还是夭儿乖,最喜欢这种乖巧的女生了。】
然而,就在凄清差点手抖,正在吐嘈的时候,她的心里面又响起了叶良的声音。
“呃……”
这一刻,她不由得呆住了。
自己以前一直想要通过叶良的心声知道他到底喜欢什么类型的女生。
结果却一直没有结果。
可是现在,自己终于听到了。
他……喜欢的是这种女生?
颜清眉头一挑,神色暗自古怪,向着吕夭儿的背影看了过去。
不得不说,吕夭儿是真的太有魅力了。
那一副身材,跟颜清相比完全不落下风。
只是,颜清更加的成熟,而她更加的年轻。
再加上吕夭儿穿着的那一身奇异的古装,又有古典的韵味,又有现代的大胆风格。
嗯,确实很吸引人。
một tưởng đáo Diệp Lương giá hỗn đản hỉ hoan thị giá chủng loại hình
淦,怎么不早说啊。
你早说啊——!!!
此时,颜清有些郁闷,因为她觉得自己对比起吕夭儿一点也不会差的。
只要换一个风格就行了。
之前一直没办法,现在有一个例子摆在眼前,自己多学习一下,还不简单?
“请进来吧。”
Diệp Lương đối nhan thanh thuyết đạo
“嗯。”
颜清端着一盆鸡汤,进了叶良家中,将鸡汤放在桌上之后。
đối Diệp Lương tiếu đạo
“那你们慢慢吃,我先回去了。”
她说的当然是客气话了。
她今天可是故意没有吃饭,就等着能跟叶良一起吃的。
khả một tưởng đáo Diệp Lương giá lý cư nhiên giá yêu đa nhân
若只是一般人也就算了,但这里有一个吕夭儿,让她一时之间舍不得离开这里了。
因为吕夭儿可能是她拿下叶良的关键。
“清姐,你还没吃吧,你看你,送这么一盆鸡汤过来,要不一起吃吧?”
就在颜清要出门的那一刻,叶良对她说道。
【黄鼠狼给鸡拜年,没安好心,让我看看,你接下来到底想做什么。】
颜清:是啊是啊,我不安好心,我就想看看,你这混蛋到底喜欢的是哪种类型的。
然后,我就可以投你所好了。
心里面十分不爽,但颜清面上却带着笑容,转身说道:
“哎呦,那可真不好意思了,不会打扰你们吧?”
Diệp Lương bất hội
【会,狐狸精,我只是跟你客套一句而已,你别打蛇随棍上,不识好歹啊。】
nhan thanh giả trang một hữu thính đáo Diệp Lương tâm thanh đối tha thuyết đạo
“哎呀,那我就不客气了,看你们这里挺热闹的,我这个老人家,也想来凑一下热闹。”
“请进来,坐吧。”
Diệp Lương đối nhan thanh chiêu hô trứ nhượng tha tiến lai tọa hạ
这一下子,一张餐桌差不多都要坐满了。
众女的目光都看着周围众人,心思各异。
Khương Vũ Nhu mục quang kỳ thực nhất trực đô tại trành trứ nhan thanh thử khắc tha thập phân úc muộn
一直以来,她都相当的自信,觉得有自己在叶良身边,叶良根本不可能还有机会跟别的女生有什么往来。
好家伙——!!!
原来自己是过度自信了。
赵紫烟就算了,一个丑女,没有任何的威胁,杨柳言也要忙她自己的事业。
可现在这个吕夭儿突然又冒了出来,就让她不得不警惕了。
然而,事情居然还没有结束。
Diệp Lương gia đối diện cư nhiên trụ trứ giá yêu nhất vị hựu yêu nhiêu thân tài hựu hảo đáo bạo đại tả tả
自己都不知道——!
原本以为自己的生活十分平静,直到现在她才知道,生活处处充满了危机啊。
天啊,不行,以后得把叶良看紧点才行。
可恶,自己之前可是说过那种话的。
要是不看紧点,让别的女生接近他了,那自己真是哭都没地方哭了。
而颜清的目光,却盯着一边的吕夭儿。
在她的眼中,只有吕夭儿是她劲敌。
nhân vi tại Diệp Lương tâm lý diện tha đệ nhất thứ thừa nhận hỉ hoan thị lữ yêu nhi na chủng loại hình
而吕夭儿是什么类型的,她现在还要一点一点的了解。
等她了解透了,自然也就有办法让叶良爱上她了。
đẳng Diệp Lương ái thượng tha tha tựu tự do
哈哈哈,不管是这个可恶的叶良,还是叶子芊那个老妖婆,她以后都不用再受他们的折磨了。
想到这里,颜清不由得有些兴奋。
Diệp Lương đáo để hỉ hoan lữ yêu nhi na lý ni
“爹,来,我喂你吃鸡。”
就在颜清盯着吕夭儿的时候,吕夭儿已经夹起了一块鸡肉,向着叶良的嘴连喂了过来。
此时此刻,她要尽量的表现自己,让叶良对她放松警惕才行。
sở dĩ tha đối Diệp Lương tự nhiên thị thập phân thảo hảo
做为一个女生,讨好男生的办法,还有比喂他吃东西更好的选择吗?
……