首页 女生 浪漫青春 修仙语音包:被校花误会是真的?

第201章 她肯定是故意的

  “秘密?”

  nghe được Khương Vũ Nhu mà nói, Diệp Lương thật đúng là có chút tò mò.

  唐品如有什么秘密?

  他问道:

  “你妈有什么秘密啊?”

  “我有什么秘密?”

  đường phẩm như dã có chút hiếu kỳ, Khương Vũ Nhu cái này xú nha đầu, rốt cuộc muốn cùng Diệp Lương nói liên quan tới chính mình bí mật gì.

  “呵呵。”

  gặp Diệp Lương cảm thấy hứng thú, Khương Vũ Nhu mới một mặt thần bí nói:

  “其实我妈的睡相很死的,别看她平时那个样子,实际上,她睡觉的时候,怎么叫都叫不醒。”

  “呃……”

  nghe vậy, Diệp Lương không khỏi không còn gì để nói:

  “你的意思是?”

  “我的意思自然很明显了。”

  Khương Vũ Nhu nói:

  “等下,我们就到我妈的房间去,到时,让你给我妈治病啊。”

  “呃……”

  Diệp Lương thế nhưng là biết đến, bây giờ đường phẩm như đang tại bên ngoài phòng nghe lén đâu.

  看着眼前这一脸莫名兴奋之色的姜雨柔,他不由得提醒道:

  “那啥……你怎么看起来好像很兴奋的样子啊?”

  “啊?”

  nghe vậy, Khương Vũ Nhu không khỏi sững sờ.

  兴奋?

  我怎么可能兴奋,有什么好兴奋的?

  这个家伙是不是在乱说的?

  她随口说道:

  “我妈的病这么严重,一想到你能治好我妈的病,我当然兴奋了。

  “快走吧——!!!”

  nói, nàng liền muốn kéo Diệp Lương tay.

  看她的样子,似乎是想要把叶良给拉到唐品如的房间去。

  giờ khắc này, Diệp Lương tự nhiên vội vàng kéo lại Khương Vũ Nhu tay, không để nàng hành động.

  要知道,现在唐品如可正在房间外面偷听呢。

  要是母女两人撞上,那不得尴尬死?

  “咳,不用急。”

  他说道:

  “明天再治好你妈的病也不迟啊。”

  这丫头,我都说了,你妈没病,你怎么就是不听呢?

  这下好了,被你妈把话听去了,还不知道要造成怎样的误会呢。

  “明天再治就来不及了——!!!”

  Khương Vũ Nhu nói.

  “呃?”

  Diệp Lương nghi ngờ nói:

  “为什么?”

  “——!!!”

  Khương Vũ Nhu đột nhiên phản ứng lại.

  糟了,自己刚才实在是太过激动,所以表现得太急了。

  “我……我不是怕明天我妈醒过来吗?”

  她这么解释道。

  同时,她有些心虚。

  Diệp Lương sẽ không nhìn ra a, mình biết rồi trong lòng nghĩ của hắn pháp sự tình.

  “你就不怕你现在过去你妈还没睡呢?”

  Diệp Lương không còn gì để nói, nói:

  “放心吧,你妈没事的,又不是什么大事。”

  “……”

  nghe vậy, Khương Vũ Nhu không khỏi tại trong đáy lòng âm thầm im lặng.

  都要死人了,你这个家伙,居然还说不是什么大事?

  混蛋——!!!

  “好了,时间不早了,我们也该睡了吧。”

  gặp Khương Vũ Nhu không nói lời nào, Diệp Lương lại mở miệng nói ra.

  “哦。”

  Khương Vũ Nhu gật đầu một cái......

  下一刻,她整个人呆立在原地了。

  ánh mắt của nàng hướng về Diệp Lương nhìn lại, lại hướng về phía sau mình trên giường nhìn sang.

  这一刻,她的脸一下子就红了起来。

  “我……我睡哪啊?”

  “你说呢?”

  Diệp Lương cười nói:

  “你这么晚过来找我,该不会真的是因为你妈的病吧?”

  Khương Vũ Nhu chủ động như vậy, hơn nửa đêm tới tìm hắn, hắn lại không ngốc.

  是不是有别的想法,嘿嘿?

  【臭女人,别以为本尊不知道你的邪恶目的,你是盯上了本尊亿万年的元阳之躯了吧?】

  【呵呵,本尊早就料到你有这么一步了,所以本尊为了防止让你得逞,早就已经将本尊的元阳之躯交给别人了。】

  【哈哈哈,没想到吧,如果你早一天来,说不定还能让你占到本尊的头汤。】

  【你还是来迟了一步啊,臭女人。】

  【本尊就算是把元阳之躯交给随便一个女人,也不会让你得到的。】

  Diệp Lương : ......

  “呃……”

  nghe được Diệp Lương tiếng lòng, Khương Vũ Nhu không khỏi cả người đều ngu.

  nàng sững sờ nhìn trước mắt Diệp Lương.

  面上露出了这辈子最灿烂的笑容,心里面却已经破口大骂了出来。

  Diệp Lương , ngươi cái này hỗn đản, ngu xuẩn, đáng giận, xú nam nhân ——!!!!

  她把自己能想到的所有骂人的词都对叶良骂了出来。

  她简直不敢相信,这个混蛋居然这么过分。

  太过分了——!!!

  她在心里面恶狠狠的想着,恨不得现在就冲上来,给叶良咬上一口。

  本来嘛,她也不是没想过,叶良这家伙身边跟着这么多美女,她也不是经常在叶良身边,会被别的妖艳贱货抢先也不是不可能。

  所以,她也不是不能接受自己慢了别人一步。

  可是——!!!

  她不能接受的是,自己不仅慢了别人一步,而且还TM是叶良故意的。

  Diệp Lương gia hỏa này, cố ý không để cho mình nhận được hắn nguyên dương thân thể?

  这是看不起谁啊,混蛋——!!!

  好啊,你不仁,就不怪我不义了。

  你觉得你把你的元阳之躯随便交给一个人,就可以气到我不是?

  那我告诉你,你想错了,我根本不在乎。

  你不是讨厌老娘吗?

  老娘就恶心你,恶心定了——!!!

  nghĩ tới đây, nàng đối với Diệp Lương cười nói:

  “ Diệp Lương giegie, nhân gia đương nhiên không chỉ là bởi vì lo lắng nhân gia mẹ bệnh.”

  nói, nàng hướng về Diệp Lương bu lại, lấy tay ôm Diệp Lương cánh tay:

  “讨厌,你怎么非要人家说出来呢?”

  Diệp Lương : “ha ha, vậy ngươi nói một chút nhìn, ngươi đến cùng là bởi vì cái gì?”

  Diệp Lương cũng không phải cái gì người thành thật, tự nhiên cũng không khách khí, lôi kéo khương mưa nhu liền ngồi xuống, đối với nàng vấn đạo.

  【呕YUE——!

  臭女人,莫挨老子,滚啊——!!!】

  Khương Vũ Nhu : ha ha ha ha, nhường ngươi cùng lão nương trang, tại lão nương trước mặt, ngươi càng là giả bộ lợi hại, lão nương càng có thể nắm chết ngươi cái này hỗn đản nam nhân.

  你越是恶心,老娘越是开心。

  怎么样,老娘就喜欢挨着你。

  老娘摸你手了,老娘蹭你胳膊了,老娘就蹭一下怎么了?

  老娘又蹭你了,怎么样?

  有本事来怼我啊,笨蛋——!!!

  心里面这么得意的想着,但姜雨柔的面上却还是不由得浮现出了一抹红霞。

  âm thầm sợ hãi thán phục, Diệp Lương cái này hỗn đản diễn kỹ thật đúng là không kém a.

  明明心里面这么嫌弃自己,面上还能装得跟真的很爱自己一样。

  可惜,老娘的演技也不是盖的。

  老娘已经看穿了你心里面的想法的事情,老娘可从来没有暴露过。

  想到这里,她有些不好意思的抬起了手,放到叶良的脖子上,一对水盈盈的眸子,向着叶良盯了过来,含情脉脉。

  “...... Vũ Nhu , ngươi đến cùng thích ta nơi nào đâu?”

  看着正抱着自己脖子的少女,叶良好奇道:

  “说实话,一开始,我还以为你不喜欢我呢,你愿意跟我说话,只不过是跟我客套而已。”

  【你到底喜欢本尊哪里?本尊改还不行吗?!】

  Diệp Lương : ......

  我特么的,修仙语音包,这个时候了,别出来捣乱行不行?

  很破坏气氛的啊——!!!

  Khương Vũ Nhu hàm tình mạch mạch nhìn xem Diệp Lương , khẽ cười nói:

  “你自己猜啊。”

  你改尼玛呢——!!!

  老娘喜欢你是个男人,行了吧,你有本事你把这条改了啊——!!!

  你要把这条改了,老娘肯定不再喜欢你了,臭男人。

  真以为老娘跟你在一起,是委屈你了还是怎么的?

  你知不知道,喜欢老娘的大把——!!!

  虽然……比起喜欢你的人来说,差得远了,但是,这至少也证明了,老娘不是没人要嘛。

  哼——!!!

  “我猜啊……你肯定是……对我一见钟情,觉得我们前世有缘,对不对?”

  Diệp Lương cười nói.

  当然,他是随便说的,开着玩笑而已。

  bất quá, Khương Vũ Nhu nghe nói như thế, tại chỗ thiếu chút nữa vỡ tổ .

  特么的,这臭男人,居然还好意思说出来?

  信不信,老娘特么的嫩死你——!!!

  “是……是的呢,我们前世的确有缘呢。”

  她这么说着。

  心里面却不停的在鼓着掌。

  不管前世的人是怎样的一个渣女,但现在想来,前世的我实在是做得太好了。

  像你这样的混蛋,就该被好好的收拾一顿。

  说是这么说……

  可是,看着眼前这张她一直喜欢着的脸,她不由得又露出了几分愧疚之色。

  前世的我,可真是太过分了。

  “……”

  唐品如正在房间外面偷听着里面的情况,可惜,她家的房子隔音本来就很好,再加上现在两人的声音越来越小。

  她渐渐的什么都听不到了。

  轻轻咳了咳,她伸出了手,在房门上面敲了敲。

  咚咚咚——!!!

  一阵房门声传来,顿时让得里面的姜雨柔吓了一跳,猛的放开了叶良,站了起来。

  “??!!!”

  她将目光向着房门口看去,一脸惊诧之色,一副惊魂未定的样子。

  “ Diệp Lương , Vũ Nhu có hay không tại gian phòng của ngươi a?”

  外面传来了唐品如的声音。

  “我在她房间里面没看到人。”

  “呃……”

  nghe được đường phẩm như hỏi thăm, Khương Vũ Nhu chỉ cảm thấy chính mình lập tức liền lạnh thấu.

  她很不甘心的开口道:

  “妈,我在里面。”

  一边说着,她一边郁闷的向着房门口走了过去。

  将房门口打开。

  只见唐品如一脸微笑着站在门口,对她说道:

  “我有些睡不着,想跟你聊聊,怎么你大半夜的跑到人家小良房间里来了,也不怕吵到人家小良休息。”

  “……”

  Diệp Lương ......

  看着那一脸微笑的唐品如,叶良有些无语。

  她,是故意的吧?

  一定是故意的吧?!!!

  还是说,肯定是故意的吧?!!!

  只是不知道,她的目的是为了保护姜雨柔呢,还是为了报复姜雨柔刚才乱说。

  但不管怎么样,她这突然敲门,整得自己都凉下来了。

  “我……我……”

  Khương Vũ Nhu có chút mặt đỏ tới mang tai, không nghĩ tới cái này quá nửa đêm, lão mụ vẫn chưa có ngủ.

  她只好说道:

  “ta là tới hỏi Diệp Lương một đạo tiếng anh đề .”

  “……”

  Diệp Lương ......

  “……”

  唐品如不由得面色一阵古怪,说道:

  “怎么,是来学英语的?学会了没有啊?”

  “会了。”

  Khương Vũ Nhu nói.

  “会了,那就跟我走吧,我还有很多话想跟你说呢。”

  nói, đường phẩm như đem Khương Vũ Nhu cho lôi đi.

  Khương Vũ Nhu mặc dù rất không cam lòng, nhưng cũng chỉ đành rời khỏi nơi này.

  她没想到,老妈居然这么不讲情面,直接把她给拉走了。

  虽然知道老妈一向教育她,女孩子要保护好自己。

  可是,老妈现在做的也太过分了吧。

  tại Diệp Lương trước mặt, còn cần bảo hộ cái gì a?

  老妈,你知不知道什么叫先下手为强啊?

  再迟一点,还不知道这个臭男人会做些什么过分的事情呢。

  早点确定关系早点好啊——!!!

  说实话,她也不好意思跟唐品如说了。

  再郁闷,再不甘,她也只能被唐品如给带走了。

  “ Diệp Lương , ngươi đi ngủ sớm một chút a.”

  这样说着,唐品如关上叶良的房间,把姜雨柔给拉到了她的房间里面。

  母女二人说着悄悄话去了。

  Diệp Lương thậm chí có thể tưởng tượng đi ra, chờ rời đi tầm mắt của mình sau đó, đường phẩm như nhất định sẽ nắm lấy khương mưa nhu miệng xé a.

  毕竟,她之前乱说的那些话,她可是听到了的。

  sự thật cùng Diệp Lương nghĩ cũng gần như.

  vừa đem Khương Vũ Nhu kéo đến trong phòng mình, sau khi đóng cửa lại, lập tức liền lôi kéo mặt của nàng xé đứng lên.

  “ Khương Vũ Nhu , ngươi vừa rồi, cùng Diệp Lương đến cùng tại nói cái gì quỷ?”

  她一脸羞愤之色,撕着自己女儿的脸皮问道。

  “唔——!!!”

  Khương Vũ Nhu nơi nào có nghĩ đến mẹ mình lại đột nhiên tới một chiêu như thế a.

  被她妈撕着脸皮,她发出了唔唔的声音。

  好不容易等唐品如放开了手,她连忙问道:

  “妈,你……你听到了?!”

  “我当然听到了,你这丫头,胆子也太大了。”

  唐品如皱眉道:

  “hơn nửa đêm, ngươi đến Diệp Lương gian phòng đi làm cái gì? hừ, đừng cho là ta không biết ngươi có chủ ý gì, trước đó ta dạy ngươi, ngươi cũng quên ?”

  “哎呦……妈,我知道。”

  Khương Vũ Nhu nói:

  “女孩子要知道保护自己,我明白的……可是,叶良那混蛋,啊,我是说叶良,他,我已经认定他了,我不会后悔的。”

  闻言,唐品如笑道:

  “呵呵,现在说这些话还为时尚早,虽然叶良是很好,还是个修仙者,但你就能保证,他对你是一心一意的吗?有些事情,等你们结婚了也不迟啊!”

  “一心一意?”

  Khương Vũ Nhu không khỏi một hồi sắc mặt cổ quái.

  那个家伙要能对我一心一意,我特么要当场笑死。

  不可能的,一心一意是不可能的。

  我也只能忍辱负重,才能在他身边占据一个好位置的样子。

  这话,她都还没好意思跟自己老妈说呢。

  ……

  (我看有人说让唐品如在外面听,证明唐品如不是好女人,很有道理,还是维持一下好女人的人设比较好。)

目录
设置
手机
书架
书页
评论