第371章 你怕我做什么?
【哈哈哈哈,怎么样啊,本尊就算是秒杀九天十地,仙神魔佛,只要本尊自称是化神期,本尊就是化神期——!
你能奈我何?!】
ngay tại liễu thiên tông bị Diệp Lương mà nói làm cho hộc máu thời điểm, Diệp Lương trong đầu, tu tiên giọng nói bao âm thanh một lần nữa vang lên.
mà thanh âm này, tự nhiên bị Khương Vũ Nhu nghe được.
Khương Vũ Nhu : ......
靠,就TM硬要演是吧?!!
老娘是怕了你了,行吧?
Khương Vũ Nhu vuốt cái trán, trong lúc nhất thời, không muốn biết như thế nào đáp lời mới tốt.
而另一边。
“师父,您可别这么说,您刚刚连大日仙宗的这几位弟子都给秒杀了,以您的修为,就算是称您真仙降世,怕也没人敢说什么了——!!!”
在吐了一口老血之后,柳天宗也终于反应了过来了。
Diệp Lương tu vi mạnh như thế, chính mình phía trước có phải hay không đối với hắn có chút không quá lễ phép a?!
虽然自己表面上很恭敬,但谁都能感觉出来,自己其实很轻视他吧?
一想到这里,他居然有些后怕了。
他能不怕吗?
眼前这位,不仅仅是她师尊的爱人,而且还是一位可以秒杀大乘期修士的存在。
就算是仙尊称号之人,也未必可以秒杀大乘期。
因为,仙尊不过是大乘期里面的顶尖存在而已。
大乘期在他面前,都像是蝼蚁一般。
而自己不过是小小的渡劫期,却自以为他是仗着自己师尊的威严在犯二,还对他心生轻视。
啊这……
他之前有没有看出来啊?!
要是让他看出来了,那可就麻烦了。
“呃……”
nghe được liễu thiên tông mà nói, Diệp Lương không khỏi không còn gì để nói.
他看着柳天宗,对他吐嘈道:
“听过拍马屁的,可是没听过这么拍马屁的。
你说你好歹也是一个渡劫期的大能,我一个小小的化神期,解决了几个元婴期废物,值得你这么拍我的马屁吗?
“你这样,把你师尊的你都要丢尽了,好歹要把渡劫期的架子给支棱起来啊。”
说真的,他是真的在担心。
mặc dù lăng ba tiên tôn không phải Khương Vũ Nhu , nhưng mà Khương Vũ Nhu là lăng ba tiên tôn chuyển thế cũng là sự thật.
nếu là Khương Vũ Nhu sau đó phải thừa kế chính là giống như vậy liền đại đệ tử đều một điểm độ kiếp kỳ bức cách cũng không có lăng ba tiên tôn mà nói, vậy thì quên đi a......
有这样的徒弟,挺丢脸的。
“呃……元……元婴……期?”
柳天宗整个人都傻眼了。
师父说,那些大日仙宗的弟子是元婴期?
卧槽,骗鬼呢这是?
睁着眼睛说瞎话啊你——!!!
还有,你说我渡劫期的大能,你是一个小小的化神期。
你确定不是在嘲笑我?
你果然是在嘲笑我吧——!!!
难道,他刚才……看出了我对他的轻视了吗?
不然,为什么现在还要这样故意说这种让人血压上升的话?
真是的,一群化神期还有一个大乘期被你秒杀了,你也能说成是几个元婴期。
我除了说666还能说什么?
此刻的柳天宗不由得一脸的郁闷。
完蛋了,自己把这位师父给得罪死了……
自己拍他马屁,他都要让自己难堪。
mà đổi thành một bên, Khương Vũ Nhu nhìn xem liễu thiên tông sắc mặt cổ quái, nơi nào đoán không được, hắn bây giờ là tâm tình gì.
说真的,此刻的她……感觉挺爽的。
nếu như không phải nàng có thể nghe được Diệp Lương tiếng lòng, bây giờ chỉ sợ cũng cùng cái này liễu thiên tông một dạng, bị mắng phải một câu nói đều không nói được a.
哈哈哈……
bất quá, tất nhiên Diệp Lương ưa thích trợn tròn mắt nói lời bịa đặt, cái kia cũng chỉ có thể giúp hắn phủng tràng.
想到这里,她轻轻的咳了咳,对柳天宗说道:
“天宗,你确实有点过分了。
好歹你也是一个渡劫期的修士,怎么可以学那些凡人般,只懂得溜须拍马,没有一点渡劫期该有的风骨?
Diệp Lương bất quá là miểu sát mấy cái...... nguyên anh kỳ tu sĩ mà thôi, ngươi cứ như vậy nịnh nọt hắn.
真以为他会开心吗?!
“不仅他不开心,为师也不开心啊。”
“啥?”
nghe được Khương Vũ Nhu mà nói, liễu thiên tông không khỏi lần nữa trợn tròn mắt.
什么鬼?
刚才发生了什么?
自己好像听到师尊说,刚才师父秒杀了几个元婴期的修士……
是自己听错了吗?
这一刻,他都有些怀疑自己的耳朵,是不是有问题了。
终于,他还是忍不住传声问道:
“不是……师尊,你也太讨好你的男人了吧?
为了讨好他,你居然跟着他睁眼说瞎话?!!
这明明是几个渡劫期,一个大乘期。
“哪里是什么元婴期啊——!!!”
“呵呵……”
Khương Vũ Nhu trong lòng cười lạnh một tiếng, ngươi còn cùng ta giả vờ.
也罢,我就继续跟你演好了。
她对柳天宗传声道:
“怎么,有问题吗?他说什么就是什么,在我姜雨柔面前,叶良说什么就是什么,你有意见?”
“呃……”
闻言,柳天宗再次傻眼了。
卧槽——!!!
此时此刻,他终于明白了。
传来,自己的师尊这么讨好叶良,并不单纯是因为她喜欢叶良。
而是因为,师尊早就知道叶良的强大了?
可笑的是,自己居然看不出来……
之前自己甚至还在轻视叶良。
如果不是师尊的警告,自己现在说不定已经得罪他了。
师尊教训,说自己势利眼,果真教训得不错啊。
想到这里,他连忙露出了愧疚之色,对姜雨柔说道:
“对不起,师尊,弟子错了,弟子只是想要说两句好听的话,让师父开心开心而已,没想到反而惹得师父跟师尊不快,弟子不敢了。”
“嗯。”
Khương Vũ Nhu gật đầu một cái, lại đối Diệp Lương nói: “ Diệp Lương , ngươi nhìn, dạng này như thế nào a?”
“呃……”
nghe vậy, Diệp Lương không khỏi thần sắc một hồi cổ quái, lại đối liễu thiên tông nói:
“可是渡劫期啊,堂堂渡劫期,怎能如此没有风骨呢?你看,连这几个大日仙宗的垃圾弟子,他们才元婴期都敢仗着大日仙宗的名声对你师尊不敬,对你这个渡劫期的大能不敬,我不是让你学他们的无耻,但你得有相应的风骨啊。”
“是是,师父教训得是,弟子知错了。”
liễu thiên tông bây giờ đành phải tại Diệp Lương trước mặt liên tục nhận sai, trong nội tâm lại là một hồi dở khóc dở cười.
别说了,别再说我是渡劫期的大能了。
在您面前,谁还敢称大能啊。
渡劫期怎么了?
渡劫期了不起吗?!!
我宁愿我是您这小小的化神期啊——!!!
眼见着柳天宗这般唯唯诺诺的样子,叶良不由得再次无语。
“不是……我只是一个小小的化神期而已,你没必要在我面前这么唯唯诺诺啊,你师尊是因为喜欢我才这样,你怕我做什么?”
柳天宗:“……”
你TMD都秒杀大乘期了,我能不怕你吗?!!
……